cornĭger, ĕra, ĕrum (cornu, gero), cornu : Lucr. 3, 751 ; Ov. M. 7, 701 ||
cornĭgĕra, æ, f., biche : CLE 1800, 2 ||
cornĭgĕra, ōrum, n., animaux à cornes : Plin. 11, 212.